[Dịch] Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

/

Chương 44: 1. Đám yêu vũ loạn (29)

Chương 44: 1. Đám yêu vũ loạn (29)

[Dịch] Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Hoa Hoa Liễu

3.592 chữ

16-03-2024

Tóc gáy toàn thân Thời Tiện Ngư dựng thẳng lên, chỉ vào con bọ cạp kia kinh hãi nói: “Chính là nó!”

Lâm Uyên lập tức xông tới!

Động tác của bò cạp cũng không linh hoạt, mặt nữ nhân trên đuôi lại có thể mở miệng phun tơ trắng! Lâm Uyên vừa tránh né vừa tấn công, cường độ hung mãnh đánh nát lưng bò cạp! Nhưng mà trong vỏ lần nữa phun ra vô số tơ trắng!

Cũng may từng trải qua đánh con nhện, hắn đã sớm có phòng bị, góc áo dính vào một ít tơ, nghiêng người lăn lộn hai lần, lại đứng dậy đánh thẳng hàm dưới bò cạp!

Bùm!

Một đoạn răng nanh bị bay ra!

Lâm Uyên đối với đoạn răng nanh này mười phần hài lòng, nhặt lên nắm trong tay, đem con bọ cạp kia đục nát!

Thời Tiện Ngư ở cách đó không xa nhìn, kinh hồn bạt vía, nhìn thấy tơ trắng kia nhiều lần sát góc áo Lâm Uyên bay qua! Chỉ thiếu chút nữa là quấn hắn thành nhộng trắng!

Đây chắc chắn không phải là tơ nhện! Nếu nhện không nhả tơ thì thôi, sao một con bò cạp cũng nhả tơ?!

Lâm Uyên giải quyết xong con quái vật khổng lồ này, lại thu hoạch một cái răng nanh, hắn nhấc hai cái răng nanh lớn, bước chân nhẹ nhàng chạy trở về, cái đuôi dài thô đen vểnh lên thật cao.

“Anh không bị thương chứ?” Thời Tiện Ngư bắt lấy cánh tay hắn, khẩn trương đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

“Không có.” Lâm Uyên nhếch khóe miệng, cảm giác được người khác quan tâm khiến hắn vô cùng hưởng thụ.

Thời Tiện Ngư vẫn còn sợ hãi, nhìn về phía con bọ cạp cách đó không xa: “Chúng ta tìm chút củi đốt nó đi, tơ trắng trên người nó thật sự quá nguy hiểm.”

Lâm Uyên tự nhiên đồng ý, hắn vươn một tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu Thời Tiện Ngư, bắt chước động tác Thẩm đạo trưởng dỗ trẻ con trong thôn, nói: “Đừng sợ.”

Thời Tiện Ngư đầu tiên là sửng sốt, sau đó sắc mặt hơi phiếm hồng, ngập ngừng nói: "Em không sợ, em chỉ là lo lắng, chúng ta diệt trừ nhện và bò cạp, nếu như lần sau lại đến yêu quái khác thì làm sao bây giờ?"

Lâm Uyên suy nghĩ một chút, trả lời: “Nhện, bò cạp, không phải yêu quái.”

Mặt Thời Tiện Ngư lộ vẻ kinh ngạc: “Ý anh là... con bò cạp này không phải yêu quái?! Sao có thể?!”

Lâm Uyên gật đầu, lại nói: “Không phải yêu quái, không có yêu khí.”

Hắn giơ tay khoa tay múa chân một vòng: “Nó chỉ là, khá lớn.”

Thời Tiện Ngư yên lặng......

Không ngờ, chỉ là lớn lên tương đối lớn mà thôi sao? Một con bò cạp có thể lớn lên so với người còn lớn hơn, coi như không phải yêu, cũng muốn thành tinh đi?!

Có phải là do những sợi tơ trắng kia không?

Trong lòng một khi có nghi hoặc, liền nhịn không được muốn làm rõ ràng. Cô duỗi đầu nhìn sang, có lẽ là bởi vì Lâm Uyên ở bên cạnh cô có tác dụng tăng thêm can đảm, cô cố lấy dũng khí đi tới chỗ bò cạp, ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát...

Ừm... nhìn ngoại hình quả thật không khác gì bò cạp bình thường, chỉ là trong vỏ tràn đầy tơ trắng, liên miên đến đuôi. Mặt nữ nhân trên đuôi giờ phút này đã có xu hướng tan rã, ngũ quan trở nên mơ hồ, màu sắc biến tối, tựa như một bãi thịt nát mềm nhũn.

Điều này làm cho cô nhớ tới tơ trắng, trải qua ánh mặt trời chiếu rọi về sau, cũng sẽ bắt đầu hủ bại, cho đến biến thành một bãi bùn đen.

Lúc trước bởi vì gặp nhện, cho nên cô và Thẩm Tiêu đều theo bản năng coi những sợi tơ màu trắng này là tơ nhện, nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, chúng nó thật sự là tơ nhện sao?

Ít nhất, tơ nhện sẽ không ẩm ướt như vậy.

Thời Tiện Ngư to gan, dùng ngón tay, từ trên người bò cạp móc một chút tơ trắng, vuốt ve giữa ngón tay.

Xúc cảm rất ẩm ướt, ấn một cái dấu nước, đồ ẩm ướt như vậy, khó trách lại sợ ánh mặt trời. Loại đặc tính này làm cho cô không khỏi nhớ tới rêu ven đường, cũng ẩm ướt mềm mại, sau khi bị ánh mặt trời phơi lâu sẽ chậm rãi chết đi.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!